Donnerstag, 6. Juni 2013

On Michael Sestak's case


Trích dẫn từ bài viết của johndoe Xem Bài
Vụ nầy dân làm nail gốc Huế đi nhiều lắm . Dân qua đây lâu, có tiền gửi về lo cho bà con, mấy đứa còn trẻ qua đây làm rồi trả lai. Thủ tuc lẹ lắm, bên kia VN đưa giấy tờ họ lam hồ sơ, khi tới ngày phỏng vấn thì đưa tiền trước khi vô phỏng vấn, chắc chắn 100% được visa. Sáng đưa tiền, chiều vô phỏng vấn là OK liền.

Thường thì khi được chấp thuân phải đóng tiền cước để LSQ gửi visa về nhà, trong vòng 2 tuần là nhận được, nhưng vụ nầy thì nhiều người dược chấp thuận thì có visa ngày hôm sau liền.

Giá lúc đầu chỉ 50k thôi, sau vài tuần bà con thấy đi ào ào nên xúm vô đi nên giá lên 60k, rồi 70k ...... vẫn đi như thường .
Tôi không biết Mỹ sẽ tính làm sao với số người này?

Họ đã qua Mỹ diện không di dân (thăm thân nhân, du lịch, v.v...), nhưng qua đây rồi làm giấy tờ hôn thú xin ở lại, về NHÂN QUYỀN thì rất khó "chia lìa lứa đôi" nhất là nếu họ đã có con sinh ra tại Mỹ.

Người ở lại quá hạn thì dễ giải quyết rồi, bắt được trả về là xong.

------------

Tôi từng vô đây "như đi chợ" để phỏng vấn, làm prisoner profile cho CP, sẵn đây cung cấp vài tin tức tôi cho là xác đáng:
http://www.bop.gov/locations/institu...aohandbook.pdf
http://www.wikihow.com/Survive-in-Federal-Prison

Ở Mỹ có 3 hệ thống tù: Tù liên bang (Federal prison), Tù tiểu bang (State prison), và Tù Khu vực (County jail).

Tù Liên bang thật ra được quản lý tốt nhất, tức là khá sạch sẽ, và đa số không thuộc hình sự (trừ vài trường hợp đặc biệt như khủng bố, giết người hàng loạt tại nhiều tiểu bang), v.v...

Tuy nhiên, Tù Liên bang gồm nhiều tù nhân rất phức tạp, có IQ rất cao, chỉ vì họ hoạt động sai hướng. Do đó, nhiều thành phần rất khó đối phó vì họ có nhiều mưu ma chước quỷ.

------------

Chỉ như Michael Sestak mà thôi cũng rất thông minh, rất khó đối phó rồi, vì ông ta từng được huấn luyện đặc biệt.

Muốn phỏng vấn ông ta lấy tin ư, không dễ đâu, người phỏng vấn phải cao tay hơn, nhưng mấy ai có thể cao tay hơn chính người từng làm nhân viên mật vụ cho Hải quân, làm Trưởng phòng cấp visa tại 1 quốc gia không thân thiện?

Trong thời gian tại VN, chắc chắn ông này đã phải làm vô số việc cực kỳ bí mật, ví dụ như cấp visa lẽ ra không được chấp thuận cho 1 số nhân viên VN làm tình báo cho cơ quan nào đó trong hàng mấy chục cơ quan mật vụ Mỹ.

Ông ta chắc chắn đã được lệnh từ DC phải cấp visa cho các người này qua Mỹ báo cáo hoặc để được huấn luyện thêm rồi tung về VN, hoặc có khi họ đem theo tài liệu cực kỳ bí mật đánh cắp được từ VN, hoặc có khi trao tận tay cho ông ta khi phỏng vấn (kèm theo trong hồ sơ, đã được chụp nhỏ lại bằng đầu chữ i) mà không cần phải được chấp thuận visa.

Vấn đề là thế này, ông ta có thể "giả bệnh thần kinh", ghi là vì công việc khó khăn phức tạp quá, nguy hiểm quá, nên bị căng thẳng, muốn làm việc bất hợp pháp để "xả stress", 1 cách thụ động tránh công việc chính quá khó khăn.

Voilà, theo thông lệ, thế là phải cho chuyên gia tâm lý (như tôi từng làm) vào phỏng vấn để xem ông ta có thực sự "ngã bệnh nghề nghiệp" hay không.

------------

Trong phòng phỏng vấn, sẽ có hàng mấy chục camera được giấu kỹ, độ resolution cực kỳ cao, có thể nhìn ra đồng tử nở lớn hoặc thu nhỏ lại chỉ 1/10 mm, ngón tay, chân có run hay không, bàn chân có đập nhịp hay không cho dù chỉ 1 tích tắc và chỉ 1/10 mm.

Sau đó, sẽ có chuyên gia phân tích từng 1/100 giây, từng frame một, để xem ông này nói dối chỗ nào, che giấu chỗ nào.

Nếu các chuyên gia tin rằng ông này THỰC SỰ ngã bệnh vì lý do nghề nghiệp thì có lý do châm chước, cho bị tù nhẹ, hoặc giả vờ tù nặng để răn đe người khác nhưng rồi được cho thả sớm, đổi tên đổi họ, hoặc cho trở ra ngoại quốc làm việc loại "thí mạng" trong các điệp vụ nguy hiểm mà CP Mỹ không tìm ra người tài năng như ông ta chịu làm.

Ông này da trắng, độc thân, tuổi trung niên: perfect profile for a super spy. Trên giấy tờ, ông ta rời Tình báo Hải quân chạy qua làm visa. Haha, đơn giản vậy sao?

Theo tôi, ông ta CHƯA HỀ rời nhiệm vụ Tình báo, cũng chưa từng thôi làm cho Hải quân để rồi sắp "tái gia nhập Hải quân". Trên giấy tờ phải như vậy, chứ trên giấy tờ Mỹ không thể gởi 1 chuyên viên tình báo ĐANG còn tại chức qua VN.

CP Mỹ sẽ xem xét, vì dù sao ông ta tham nhũng loại này, tuy rất nghiêm trọng, nhưng cũng còn nhẹ hơn là bán tài liệu mật, bán nhân viên, cho địch.

Vụ này lớn, và có đơn thưa, nên phải giải quyết, chứ nếu chỉ vài trăm ngàn, và không có đơn thưa, thì chỉ rút về giao nhiệm vụ khác mà thôi chứ không xử tù làm gì.

Làm tình báo trong lòng địch thì trước sau gì cũng bị thần kinh. CP Mỹ biết như vậy, nên rất hiểu và châm chước cho nhân viên loại này.

------------

Tù loại này rất khó đối phó, CP Mỹ sẽ rất tốn tiền, rất cực, để giải quyết vụ Sestak.

Vì có khi ông ta cứng thần kinh, không ngã bệnh, chỉ tham tiền thôi, nhưng nay dùng lý do ngã bệnh, và giả vờ cấu tạo mọi dấu hiệu bệnh này 24/24, điều khiển cả các nháy mắt, rung tay, thở dài, đầu gục xuống, v.v...

Chuyên gia phân tích tâm lý sẽ rất cực. Chính tôi với nhiều năm kinh nghiệm nếu phải gặp ông này cũng chưa chắc "đọc" ra ông ta.

Còn các đồng phạm VN thì dễ rồi, maximum tù, cô Hong Le chắc tới tuổi tắt kinh cũng khó ra khỏi, có ra thì mang đủ bệnh thần kinh, tinh thần, nhất là vì bản tính năng động, EXtroverted như cô ta thì ở tù rất khổ.

Các người trốn thì khôn hồn nên ra đầu thú, chứ việc này quá lớn, CP Mỹ sẽ tung nhân viên khắp thế giới truy tìm.

Đừng hòng trốn thoát, nếu qua nơi nào không cho dẫn độ thì có khi sẽ bị chết mất xác còn chưa kịp biết vì sao mình chết.

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen